9 Days in the Spratly Islands / 9 Ngày Trên Quần Đảo Trường Sa

In Search of Peace and Sovereignty / Tìm Kiếm Hòa Bình và Chủ Quyền

  1. Homesickness|Nhớ Nhà

After three days at sea, I am hit with a wave of homesickness. My Vietnamese rudimentary, I cannot figure out how to call home to America. Heart-broken, frustrated, and culturally shell-shocked, my anxieties run amuck. With little understanding of my conversation with Viettel, the regional phone carrier, I sob in my upper bed bunk, missing my family and my mother. Only two days have passed. The sea becomes an endless obstacle I cannot overcome.

Sau ba ngày lênh đênh trên biển, tôi nhớ nhà da diết. Tiếng Việt của tôi rất thô sơ, tôi không thể tìm ra cách gọi về nhà ở bên Mỹ. Tôi đau lòng, thất vọng và bị sốc về văn hóa, sự lo lắng của tôi lên cực độ. Với một chút hiểu biết qua cuộc trao đổi của tôi với Viettel, nhà cung cấp dịch vụ điện thoại địa phương, nằm ở tầng trên của giường tôi khóc nức nở nhớ gia đình và mẹ. Mới qua hai ngày mà biển đã trở thành chướng ngại vật lớn lao mà tôi không thể vượt qua.

I can only imagine what months or years at sea may be like for families and soldiers who are unable to return home to the mainland for long stretches of time. Alongside delegates, I visit families in their clean, cool tiled living rooms eating coffee jelly cakes as we talk about their daily life on the islands. Outside their small homes are structures that have been erected to meet their most basic needs: a lighthouse, a smattering of administrative buildings, a schoolhouse, a playground, several greenhouses, a pagoda, and a hospital.

Tôi chỉ có thể tưởng tượng những tháng hoặc năm trên biển sẽ như thế nào đối với những gia đình và những người lính không thể trở về đất liền trong thời gian dài. Cùng với các đại biểu, tôi đến thăm các gia đình trong phòng khách lát gạch mát mẻ, sạch sẽ, ăn bánh thạch cà phê khi chúng tôi nói về cuộc sống hàng ngày của họ trên đảo. Bên ngoài ngôi nhà nhỏ của họ là những công trình kiến ​​trúc đã được dựng lên để đáp ứng những nhu cầu cơ bản nhất của họ: một ngọn hải đăng, một dẫy nhà hành chính, một ngôi trường, một sân chơi, một số nhà kính, một ngôi chùa và một bệnh viện.

On Trường Sa, time is frozen. The fight for sovereignty, like the struggle for many without a home, a land, a nation or a state, is burdensome and slow.

Ở Trường Sa, thời gian như dừng lại. Cuộc chiến giành chủ quyền, giống như cuộc đấu tranh của nhiều người không có nhà, không có đất, không có quốc gia hay tổ quốc, rất nặng nề và chậm chạp.


Video: Families (lofi hip hop) | Gia đình

A family that lives on an island in the Trường Sa district. / Một gia đình sống trên một hòn đảo thuộc huyện Trường Sa. © 2021 Zora Mai Quỳnh.


Video: Altars (lofi hip hop beat) | Bàn thờ

On the smaller islands, where there was little more than barracks and meeting facilities, I wandered through the soldiers’ quarters, looking at their desks, their cots, their uniforms, wondering at the everyday minutiae of a tour for sovereignty.

Trên những hòn đảo nhỏ hơn, nơi không chỉ có mấy doanh trại và cơ sở hội họp, tôi lang thang qua các khu nhà của lính, nhìn vào bàn làm việc, ghế bố, quân phục của họ, băn khoăn trước những điều vụn vặt của chuyến đi tìm chủ quyền.

Orchid on a window next to a soldier’s cot on an island in the Trường Sa district. / Hoa phong lan trên cửa sổ cạnh giường của một người lính trên một hòn đảo thuộc huyện Trường Sa. © 2021 Zora Mai Quỳnh.

Amidst the long stretches of every soldier’s solitude are amenities that offer small condolences for tours of duty that can stretch over years. Ice boxes offer an occasional soda, puppies’ tails wag joyfully, and the sea’s 2G network brings clear and melodic voices of loved ones, maybe even a girlfriend, from a distant world of crowded urban buildings, wide open farmlands, and dense tropical forests.

Qua những thời gian đơn độc kéo dài của mỗi người lính là những tiện nghi đem lại an ủi nho nhỏ cho những nhiệm vụ có thể kéo dài trong nhiều năm. Hộp đựng đá đôi khi đem lại lon nước ngọt, đuôi vẫy vui vẻ của những chú chó con, và mạng 2G từ biển mang đến giọng hát trong trẻo và du dương của những người thân yêu, có thể là của bạn gái, từ một thế giới xa xôi với những tòa nhà đông đúc của các đô thị, những vùng đất nông nghiệp rộng rải và những khu rừng nhiệt đới rậm rạp.

Orchid on a window next to a soldier’s cot on an island in the Trường Sa district. / Hoa phong lan trên cửa sổ cạnh giường của một người lính trên một hòn đảo thuộc huyện Trường Sa. © 2021 Zora Mai Quỳnh.


Video: Puppies (lofi hip hop beat) | Chó con

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here